Phân tích hình ảnh người lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính
“Những bài thơ về tiểu đội xe ko kính” đã gây ấn tượng mạnh với người đọc ko chỉ bởi hình ảnh những chiếc xe ko kính nhưng mà còn khiến ta thổn thức, sục sôi lòng yêu nước và những người lính lái xe. . Bài phân tích hình tượng chú quân nhân lái xe trong bài thơ tiểu đội xe ko kính dưới đây sẽ giúp các em học trò khám phá vẻ đẹp tâm hồn của người lính trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Chủ đề: Phân tích hình tượng chú quân nhân lái xe trong Bài thơ tiểu đội xe ko kính.
Mục lục bài viết:
I. Đề cương cụ thể
II. Bài văn mẫu
Phân tích hình tượng chú quân nhân lái xe trong Bài thơ tiểu đội xe ko kính.
I. Dàn ý Phân tích hình tượng chú quân nhân lái xe trong bài thơ tiểu đội xe ko kính (Chuẩn)
1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Phạm Tiến Duật, tác phẩm Bài thơ tiểu đội xe ko kính và hình ảnh anh quân nhân lái xe trong bài thơ.
2. Thân bài:
một. Trình diễn nói chung về tác giả Phạm Tiến Duật và tác phẩm “Bài thơ về tiểu đội xe ko kính”:
Phạm Tiến Duật (1941) là thi sĩ tiêu biểu của thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
– Anh thường viết về hình ảnh thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến với giọng văn trẻ trung, sôi nổi nhưng sâu lắng.
-Tác phẩm “Bài thơ về tiểu đội xe ko kính” là tác phẩm trong chùm thơ của Phạm Tiến Duật viết về người lính cụ Hồ gan góc, dũng cảm, trẻ trung, tâm huyết.
b. Tư thế ung dung, tự hào của người lính trong khổ thơ thứ nhất và thứ hai:
– Thái độ sáng sủa, hóm hỉnh của người lính: “Ko kính thì chẳng phải vì xe ko kính / Bom nổ bể kính”.
– Dù thực tiễn bom đạn tàn khốc tới đâu, người lính vẫn “tĩnh tâm” nhìn thẳng vào thực tiễn để tiếp tục đấu tranh.
c. Người chiến sĩ lái xe với một ý thức dũng cảm, bất chấp mọi gian nan để tiến về phía trước:
– Xe ko kính khiến những người lính dù phải chịu mưa bụi, mưa rét nhưng vẫn nhìn nhau cười “ha ha” vì với họ thú vui lớn nhất là được đấu tranh bảo vệ Tổ quốc.
– Họ luôn đón nhận mọi khó khăn với thái độ sẵn sàng và coi đó là yếu tố khách quan nhưng mà mình phải vượt qua.
d. Tình đồng chí, đồng chí giữa những người lính cả nước:
– Thú vui lớn nhất của người lính là được gặp lại đồng chí và chỉ cần một cái “bắt tay” là có thêm sức mạnh, động lực đấu tranh.
– Tình đồng chí, đồng chí đã gắn kết những con người xa lạ thành một gia đình chung bát đũa.
– Những người lính động viên nhau vì kỳ vọng xanh tươi phía trước: “Đi nữa đi, trời xanh hơn”.
e. Lòng yêu nước mãnh liệt của người lính:
– Khó khăn càng nhân lên gấp bội, nhưng các chiến sĩ vẫn bất chấp mọi khó khăn để “lái xe vì miền Nam ruột thịt”.
– Trái tim tâm huyết, trái tim yêu nước nồng nàn, tích cực đấu tranh vì miền Nam thân yêu của người chiến sĩ.
f. Thúc giục:
– Người lính lái xe được hiện lên với vẻ đẹp mưu trí, dũng cảm đáng khen ngợi. Đây cũng là hình ảnh tiêu biểu của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống giặc ngoại xâm.
– Hình tượng anh quân nhân lái xe được Phạm Tiến Duật khắc họa bằng những ngôn từ hóm hỉnh, sáng sủa và đầy màu sắc. Thi sĩ đã sử dụng những hình ảnh hoán dụ, giàu ý nghĩa để mô tả phẩm chất cao quý của người lính.
3. Kết luận:
– Nói chung về hình ảnh chú quân nhân lái xe trong “Bài thơ về tiểu đội xe ko kính”.
II. Bài văn mẫu Phân tích hình tượng chú quân nhân lái xe trong bài thơ Tiểu đội xe ko kính (Chuẩn)
Nếu Chính Hữu thành công trong việc dựng tượng người chiến sĩ nông dân thời kháng chiến chống Pháp thì Phạm Tiến Duật lại là một “nhà điêu khắc” tài giỏi tạo nên tượng đài người lính trẻ thời đó. chiến tranh chống Mỹ. Có nhẽ hình tượng người lính chiến đã được nhiều thi sĩ sử dụng trong thông minh nghệ thuật của mình. Với Phạm Tiến Duật cũng tương tự, hình tượng người chiến sĩ trong tác phẩm “Bài thơ về tiểu đội xe ko kính” có những phẩm chất đặc thù.
Phạm Tiến Duật (1941) là thi sĩ tiêu biểu của thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Anh thường viết về hình ảnh thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến với giọng văn trẻ trung, sôi nổi nhưng sâu lắng. Tác phẩm “Bài thơ về tiểu đội ko kính” là một tác phẩm trong chùm thơ của Phạm Tiến Duật viết về người lính Cụ Hồ mưu trí, dũng cảm, trẻ trung, tận tình.
Ở khổ thơ thứ nhất và thứ hai, thi sĩ đã phác họa tư thế ung dung, tự hào của người lính trên tuyến đường Trường Sơn:
“Ko có kính ko phải vì xe ko có kính
Bom giật, bom vỡ kính vỡ
Thư giãn trong buồng lái chúng ta ngồi,
Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.
Thấy gió lùa vào dụi đôi mắt cay cay.
Nhìn thấy tuyến đường thẳng tới trái tim
Nhìn thấy các vì sao trên bầu trời và đột nhiên có chim
Như sa, như lao vào buồng lái ”
Những chiếc xe được thi sĩ mô tả thật đặc thù vì nó ko giống những con tàu trong “Tiếng hát con tàu” của Chế Lan Viên hay con thuyền chở đầy cá trong “Đoàn thuyền đánh cá” của Huy Cận nhưng mà là những chiếc xe “ko kính”. Người lính lái xe giảng giải cho chúng tôi lý do vì sao chiếc xe của họ vốn còn nguyên vẹn nay ko còn kính là do bom đạn của quân thù đã làm hỏng xe. Tuy nhiên, họ vẫn giữ thái độ sáng sủa, hóm hỉnh nói đùa rằng: “Ko có kính thì ko phải vì xe ko có kính / Bom giật, bom rung kính thì vỡ”. Dù thực tiễn bom đạn tàn khốc tới đâu, những người lính vẫn “tĩnh tâm” nhìn thẳng vào thực tiễn để tiếp tục đấu tranh. Dù địch có dùng bom, đạn bắn phá oto để ngăn cản sự tiếp viện của quân nhân, nhưng với những chiếc oto móp méo, biến dạng, ko được che chắn, các chiến sĩ vẫn ung dung làm nhiệm vụ. dịch vụ: “Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng”, thấy gió, “thấy đường chạy thẳng vào lòng”. Người lính ko hề tỏ ra lo lắng nhưng mà vẫn vững vàng đứng vào vô lăng, nhìn về phía trước và đầy quyết tâm. Họ cũng nhìn thấy những vì sao trên bầu trời hay những cánh chim bay lượn tự do lúc ngồi trên chiếc xe ko kính. Có nhẽ, chiếc xe ko kính chính là người bạn đường vững chắc giúp người lính hòa mình, mở lòng đón nhận tự nhiên “Như sa, như lao vào buồng lái”.
Đồng hành cùng những chiếc xe ko kính là những người lính lái xe dũng cảm, bất chấp gian nan để tiến về phía trước:
“Ko có kính, có bụi,
Keo xịt tóc trắng như ông già
Ko cần rửa, châm một điếu thuốc
Họ nhìn nhau với nụ cười trên môi.
Ko đeo kính, có, quần áo ướt
Trời mưa, ngoài trời như trút nước
Ko cần thay đổi, lái xe cả trăm km nữa
Mưa tạnh, gió thổi mau khô ”.
Phải chăng, thời tiết khốc liệt với hai mùa mưa nắng của Trường Sơn đã làm cho cuộc sống và đấu tranh của những người lính thêm khó khăn, gian nan? Bụi Trường Sơn trắng xóa khiến tóc họ “bạc trắng như người xưa”. Chiếc xe ko kính khiến các chiến sĩ phải hứng chịu bụi bặm, mưa gió, rét mướt nhưng mà cùng nhau “châm điếu thuốc” rồi cùng nhau nhìn mặt bụi bặm cười “ha ha”. Đây là tiếng cười sảng khoái, tinh nghịch của người lính lái xe trẻ trung, sáng sủa. Đối với họ, thú vui lớn nhất là được đấu tranh bảo vệ Tổ quốc nên dù Trường Sơn có là “Dãy núi mây hai màu / Nơi nắng, nơi mưa, trời cheo leo” cũng ko thể ngăn cản họ. Mùa mưa ở Trường Sơn thường kéo dài khiến họ “ướt áo” vì “mưa tầm tã, xối xả” chứ ko chỉ mưa phùn nhưng mà họ luôn chấp nhận mọi khó khăn với thái độ sẵn sàng “có” và coi đó là yếu tố khách quan. nhưng mà họ phải vượt qua.
Nếu ngay từ đầu tác phẩm, chúng ta đã thấy hình ảnh một chiếc oto ko kính, thì tới đoạn 5 của tác phẩm, chúng ta đã thấy những chiếc oto ko kính đó giờ đã thành lập một đội. Đó là tình đồng chí, đồng chí gắn bó giữa những người lính cả nước:
“Oto rơi từ bom
Tới đây để thành lập một trung đội
Gặp mặt bạn hữu trên đường đi
Bắt tay qua ô cửa kính vỡ.
Bếp Hoàng Cầm chúng tôi xây dựng trên bầu trời
Dùng chung bát đũa tức là gia đình
Võng bị kẹt trên đường
Lại đi, lại lên trời xanh ”.
Bom đạn chiến tranh đã làm nên một quân nhân xe ko kính nên thú vui lớn nhất của những người lính là được gặp lại đồng chí và chỉ cần một cái “bắt tay” trình bày tình cảm. Cái bắt tay qua ô cửa kính vỡ trình bày tình kết đoàn, keo sơn giữa những người lính. Chỉ cần một cái bắt tay là họ có thêm sức mạnh để cùng nhau đấu tranh vì miền Nam phía trước. Sự liên kết tự nhiên giữa những chiếc xe ko kính đã tạo nên một biệt đội, ko cố định nhưng vô cùng dẻo dai và gắn kết chặt chẽ trên mọi nẻo đường. Hình ảnh “bếp Hoàng Cầm” hiện lên là hiện thân của những cuộc tụ họp hiếm hoi trên đường ra trận. Đối với những người lính, quan niệm về gia đình của họ rất thâm thúy vì ko cần chung một mái nhà, chỉ cần chung bát đũa là đã thành gia đình. Nhờ tình đồng chí, đồng chí, những người xa lạ từ khắp mọi miền Tổ quốc đã trở thành một gia đình cùng nhau lái những chiếc xe ko kính trên khắp mọi nẻo đường Trường Sơn. Ko chỉ bữa ăn tạm thời nhưng mà giấc ngủ của họ cũng rất “cập kênh”. Thế nhưng, những người lính của chúng tôi lại động viên nhau vì một kỳ vọng xanh tươi tiếp tục: “Đi về xuôi, trời xanh xanh hơn”.
Ý thức yêu nước mạnh mẽ của những người lính đã giúp họ vượt qua mọi “hư vô” của hoàn cảnh:
“Ko có kính, xe ko có đèn,
Ko có mui, thùng xe có vết xước,
Xe vẫn chạy vì phía trước là Nam.
Miễn sao có trái tim trên xe. “
Những chiếc xe ko kính khiến “tóc xịt trắng xóa như một ông già” nhưng cũng ko đèn, ko mui. Khó khăn càng nhân lên gấp bội, nhưng những người lính vẫn bất chấp mọi khó khăn để “lái xe cho miền Nam phía trước”. Có nhẽ, trái tim tâm huyết, trái tim yêu nước nồng nàn, tích cực đấu tranh vì miền Nam thân yêu của người lính chính là sức mạnh phi thường giúp họ vượt qua tất cả. “Trái tim” của người lính lái xe kiên cường, dũng cảm cũng là trái tim của niềm kỳ vọng giải phóng miền Nam, thống nhất quốc gia trong một tương lai ko xa. Hình ảnh “trái tim” đầy sức gợi cho chúng ta thấy rằng dù hoàn cảnh có tàn khốc tới đâu, dù có tác động tới bao nhiêu thì những người lính đó vẫn giữ một trái tim tâm huyết.
Hình tượng anh quân nhân lái xe được Phạm Tiến Duật khắc họa bằng những ngôn từ dí dỏm, sáng sủa và đầy màu sắc. Thi sĩ đã sử dụng phép hoán dụ và nhiều hình ảnh ý nghĩa để mô tả phẩm chất cao quý của người lính. Người lính lái xe được hiện lên với vẻ đẹp người hùng, yêu nước và dũng cảm đáng ngợi ca. Đây cũng là hình ảnh tiêu biểu của thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống giặc ngoại xâm.
Bằng ngòi bút tài hoa của mình, thi sĩ Phạm Tiến Duật đã phác họa thành công hình ảnh những người chủ xe ko kính dọc tuyến đường Trường Sơn. Thông qua hình tượng người lính, thi sĩ muốn gửi gắm thái độ trân trọng, đồng cảm với những trắc trở nhưng mà họ phải trải qua vì miền Nam ruột thịt.
——CHẤM DỨT——-
https://thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-hinh-anh-nguoi-linh-lai-xe-trong-bai-tho-ve-tieu-doi-xe-khong- Kinh-68490n
Bài phân tích hình tượng chú quân nhân lái xe trong bài thơ về tiểu đội xe ko kính trên đây truyền tụng vẻ đẹp quả cảm của các chú quân nhân trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Để hiểu thêm về toàn thể bài thơ, các em có thể tham khảo các bài viết sau: Phân tích chất thơ trong Bài thơ về tiểu đội xe ko kínhCảm nhận của em về bài thơ tiểu đội xe ko kính, Cảm nhận 2 khổ thơ đầu của bài thơ về tiểu đội xe ko kính.Vẻ đẹp của người chiến sĩ trong bài thơ Bài thơ tiểu đội xe ko kính.
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
Bạn thấy bài viết Phân tích hình ảnh người lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe ko kính có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích hình ảnh người lính lái xe trong Bài thơ về tiểu đội xe ko kính bên dưới để thso2tanthuy.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường tiểu học số 2 Tân Thủy
#Phân #tích #hình #ảnh #người #lính #lái #trong #Bài #thơ #về #tiểu #đội #ko #kính