I. HƯỚNG DẪN
1. Đọc kĩ tác phẩm: ghi lại những cụ thể liên quan tới tình cảm, thái độ và hành động của ông Hai, sau đó lựa chọn, sắp xếp để sẵn sàng phân tích nhân vật.
2. Phân tích các thời kỳ không giống nhau của cuộc đời ông Hai, đặc trưng là những ngày ông đi tản cư và nghe tin giặc tới làng Dâu.
II. PHÂN CÔNG
Truyện ngắn Làng Sách của Kim Lân được viết trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp của nhân dân ta. Ông Hai – nhân vật chính trong truyện là một người yêu làng, yêu nước. Tình yêu làng ở anh có những nét lạ mắt, riêng lẻ, được trình bày thành một tư cách đáng quý.
Ông Hai tự hào về làng Dâu nơi “chôn nhau cắt rốn”, nơi “quê cha đất tổ”. Tình cảm đấy được trình bày trước hết ở tính chất khoe khoang về làng, tự hào về làng của mình.
Trước cách mệnh, mỗi lần đi xa, ông thường khoe về cuộc sống của ông quan đốc làng hoặc lúc có khách cùng họ ngoại ở tỉnh phía Nam về thăm, ông đều đưa ông ra xem lăng. của Thương. Ông có vẻ rất tự hào cho ngôi làng có được sự san sớt tương tự. “Chết mất! Chết tiệt, trong làng tôi chưa từng thấy ngôi vi la nào có thể giống như nhà Thượng thư. Có nhiều tương tự. Vườn hoa trông như một cái hang!…”
Sau này, cuộc cách mệnh đã giúp anh thay đổi nhận thức và hiểu ra lỗi lầm của mình. Tuy nhiên, đằng sau sai trái đó, chúng ta cũng có thể thấy được tình cảm đáng tự hào của anh dành cho làng. Vì vậy, lúc trông thấy những trị giá thực sự của làng, niềm tự hào của anh càng lớn hơn.
Từ ngày cách mệnh thành công, về làng khoe sắc, khí phách hào hùng của thời kỳ khởi nghĩa: già trẻ, gái trai đều tham gia cướp chính quyền, luyện tập tự vệ, đào hào, đắp đê. sẵn sàng kháng chiến. Nước Pháp.
Anh ta khoe rằng làng của anh ta có một phòng thông tin tuyệt vời nhất với một túp lều vô tuyến cao. Chiều mở loa phát thanh, cả làng người nào cũng nghe thấy.
Mỗi lần kể chuyện làng, ông kể với sự hào hứng và tận tâm lạ thường, mắt ông sáng lên, nét mặt thay đổi và trở thành sống động. Tóm lại, khoe làng đã trở thành một thói quen, một thứ nghiện ngập. Anh kể về làng của mình “cho sướng mồm, nhớ làng”. Chúng tôi hiểu rằng đằng sau cái “tật” đấy là tấm chân tình gắn bó với làng quê, niềm tự hào thực sự về quê hương tổ quốc.
Anh Hải say sưa kể về những thành tích của làng và càng say mê hơn lúc những thành tích đó có sự đóng góp của anh. Anh tự hào nhớ lại quãng thời kì “tham gia phong trào từ thuở còn tối tăm”, “vác gậy đi tập một, hai”. Lúc dân làng di dời, ông ở lại “cùng anh em đào đường, đắp bờ”, công việc bận rộn, mê mải với công việc tới mức “ko có thời kì nghĩ tới vợ con”.
Anh đấy là người đã nói rằng anh đấy sẽ làm được. Việc chung của làng, anh say sưa nói nhưng cũng tâm huyết.
Vì yêu làng nên mọi nỗi đau, thú vui đều gắn bó với ngôi làng thân yêu đấy.
Lúc buộc phải sơ tán, anh rất buồn, tiếc nhất là ko thể góp phần vào công việc chung với những người ở lại.
Gặp cảnh dân dời xuôi ngược báo tin giặc sang làng Dâu, cả làng làm Việt gian lận, ông buồn quá ”cổ nghẹn lại, mặt tê tái, ông lão lặng đi như ko. ko thở được. ” Anh xấu hổ, ko dám nói chuyện với người phụ nữ đã thay lòng và tìm cách lảng tránh. Trở về, anh phải “cúi gằm mặt”, lúc về tới nhà, anh “lụi hụi” ko dám ló mặt ra khỏi nhà. Anh ta buồn. Anh đấy xấu hổ. Anh tự cãi lại mình, tự dằn vặt mình để rồi giận vợ con. Nhiều lúc “nước mắt ông cụ cứ chảy dài”. “Ông Hai trằn trọc, trằn trọc, đêm ko ngủ được. Lật từ bên này sang bên kia, thở dài. Có lần” ông cụ lặng hẳn đi, tay chân yếu dần, dường như ko đứng dậy được. “. Tin đồn lan rộng, cả gia đình ông vô cùng đau buồn. Ông đau buồn hơn. Niềm tin và sự nghi ngờ xé nát lòng ông,” ko thể nào bà con trong làng ngã xuống tương tự được! Anh rà soát từng người trong tâm trí mình. Ko, họ đều là những người tâm linh. Họ ở lại làng quyết tâm sống chết với giặc, ko đời nào họ lại cam tâm làm chuyện ô nhục tương tự ”.
Đã có lúc anh nghĩ: “Làng thì yêu thật, nhưng làng theo Tây thì phải thù”. Lúc quá đau buồn, anh chỉ biết ôm con vào lòng và than vãn với anh “như mở lòng, như để anh giải oan cho mình một lần nữa”. “Các anh chị em biết chuyện của bố con anh. Bác Hồ gối đầu lên cổ khám bệnh cho hai cha con.
Có nhẽ đây là lần nỗi đau về làng tới với anh một cách tê tái nhất, đớn đau nhất. Ngày đêm anh dày vò, tâm phục khẩu phục. Lúc chủ tịch ở quê lên đính chính tin đồn, trong bụng như mở cờ trong bụng. Sắm quà cho con bạn. Vội vã báo tin cho mọi người, đính chính cho mọi người. Giờ đây bản thân anh rất vui, rất tự hào lúc nghe tin nhà mình bị giặc đốt. “Tây nó đốt nhà em rồi anh ơi. Đốt mịn! Chủ tịch làng tôi vừa lên đây để đính chính … cải chính cái tin chúng tôi sang Việt Nam lừa đảo. Gian dối! Tất cả đều lười biếng! Tất cả đều sai về mục tiêu! ”
Chỉ có vậy, anh Hai nhanh chóng chạy đi nơi khác loan tin vui. Tối về anh khoe khoang về làng. Ông kể lại ngày Tây đánh làng mình, có bao nhiêu người đi, đường nào, lực lượng dân quân tự vệ đánh làng mình như thế nào… Ông kể lại rõ ràng, tỉ mỉ như thể ông vừa tham gia trận đánh đó.
Đây là những lần ông Hai vinh dự được trở về làng, tự hào về quê hương đã quả cảm đánh giặc.
Anh Hai là người rất gắn bó với quê hương. Vì yêu quê hương, yêu tổ quốc, mến yêu Bác Hồ, ông đã tích cực tham gia kháng chiến.
Nhà văn Ilia Erenbaum đã từng nói: “… Tình yêu quê hương, yêu làng, yêu nước trở thành yêu Tổ quốc”. Mr Hai là một người đàn ông tương tự. Thú vui và nỗi buồn của ông đều gắn liền với làng. Tình yêu làng là cội nguồn của lòng yêu nước của ông.
Ông Hai là hình ảnh của những người nông dân bình dị nhưng giàu lòng yêu nước, là hình mẫu rất đáng quý của dân tộc ta trong những năm dài kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích hình ảnh người nông dân Việt Nam tầm thường nhưng giàu lòng yêu nước trong truyện ngắn “Làng” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích hình ảnh người nông dân Việt Nam tầm thường nhưng giàu lòng yêu nước trong truyện ngắn “Làng” bên dưới để thso2tanthuy.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường tiểu học số 2 Tân Thủy
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thso2tanthuy.edu.vn