Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích hình ảnh mùa thu trong 3 bài thơ thu của Nguyễn Khuyến
Đối với các thi sĩ hiện đại, trong đó có các Thi sĩ mới, mùa thu là mùa của xúc cảm và nỗi nhớ. Trong làng thơ Việt Nam, sau Nguyễn Khuyến, Tương Phố, Tản Đà, Lưu Trọng Lư, Xuân Diệu… đều có những bài thơ mùa thu nổi tiếng. Tuy nhiên, giữa Tam nguyên Yên Đổ và các thi sĩ mới có một khoảng cách. Thơ mùa thu của Nguyễn Khuyến là bài thơ làng cảnh Việt Nam đầy chân thực dù tác giả đã gửi gắm ít nhiều tâm tình vào bài thơ. Những bài thơ sưu tầm của các thi sĩ mới từ Nước mắt của mùa thu (Xương Phố), Tiếng mùa thu (Lưu Trọng Lư) tới Mùa thu tới rồi (Xuân Diệu) chỉ mượn cảnh thu, sắc thu, sắc thu, âm thu để gửi gắm tâm trạng buồn hay nỗi nhớ nhung trước đất trời đã sang thu.
Tập thơ thu của Nguyễn Khuyến là một hiện tượng lạ mắt và là một hiến dâng xuất sắc của thi sĩ. Cả ba bài đều được viết theo thể thất ngôn bát cú đường luật bảy chữ tám. Mỗi bài viết là một dàn ý với nét cọ của hội họa phương Đông, ko rườm rà nhưng cũng ko gò bó bởi khuôn sáo. Thi sĩ – nghệ sĩ mang họ Nguyễn đã đưa chúng ta tới với một vùng quê Hà Nam quanh năm lam lũ vào những ngày đầu thu thế kỷ này.
Vịnh mùa thu nêu những đặc điểm nổi trội của mùa thu. Tích lũy một điếu thuốc ngừng lại ở một ko gian và thời kì cụ thể: bên ao thu, vào một buổi chiều thu, một ông lão đi câu cá thả mồi chờ cá. Bộ sưu tập độ ẩm Hãy quan sát quang cảnh trong những khoảng thời kì không giống nhau để ghi lại những nét thơ mộng nhất.
Cảnh mùa thu ở Vịnh mùa thu Nó đã được thi sĩ khắc họa như thế nào? Phần lớn khổ thơ (6/8 câu) là thơ mô tả. Biên độ ko gian và thời kì ko giới hạn: cảnh một buổi sáng, một buổi chiều, một đêm trăng thu. Ta vẫn thấy trời (c1-2), nước (c3), trăng (c4), hoa (c5) điểm xuyết những âm thanh vọng lại từ ko trung, nhưng nhịp độ và hồn thơ đã vượt ra khỏi khuôn sáo. tứ thời, tứ thú, tứ quý … của thơ ca và hội họa cổ điển.
Điểm thu hút chi phối tất cả là bầu trời ko u ám, ủ ê, chật chội nhưng cao tới mấy tầng, hút mắt … và thăm thú tấm thảm xanh huyền ảo. Giữa mùa thu mênh mông đó, rặng tre xa làng vắng đung đưa theo làn gió thu nhẹ nhõm, uyển chuyển càng tô thêm sắc thu: Những ngọn nến đung đưa trong gió như làm sinh động bầu trời yên tĩnh.
So với trời thu, sông thu là lúc sáng sớm, lúc màn đêm buông xuống hay chiều tà, lúc bóng ô vừa ôm cây non, thời kì “nhấp nhánh đáy nước trời”; Làn nước xanh rì dội lên thơ mộng tạo ảo giác về một màn khói rộng lớn nhưng các thi nhân xưa thường gọi là “yên ba giang thượng” (khói sóng trên sông). Bầu trời mùa thu và nước mùa thu. Thu Thủy cùng với màu sắc tự nhiên nhất (trời một màu và nước) là tương tự.
Sau thiên thu, thu thủy là thu nguyệt. Vầng trăng thu sáng tỏ trên bầu trời. Vầng trăng luôn là người bạn của các thi nhân. Trăng là bạn đồng hành của “trà tiên, rượu sâm, trăng theo” (Nguyễn Trãi); “Một trăng, một bóng, một người lên ba” (Lý Bưu). Vầng trăng là nhân chứng: “Vầng trăng lửng lơ giữa trời, Định Ninh hai mồm một dạ song hành” (Nguyễn Du). Có lúc trăng là người thì thầm “Gương Nga soi bóng bên sông” (Nguyễn Du). Nguyễn Khuyến ko cài bài đón trăng, ngắm trăng, đâu biết trăng ở đây xin thơ Tam nguyên Yên Đổ như đã qua cửa sổ xin thơ Hồ Chí Minh: “Trăng vào cửa sổ xin thơ “- nhật ký trong tù. Chắc hẳn chỉ có trăng thu mới thân thuộc với con người!
Hiện giờ tới những bông hoa mùa thu. “Những chùm hoa trước hàng rào năm trước”, ý thơ là: Những chùm hoa trước hàng rào đã nở từ năm ngoái nay đã nở lại chưa? Và hoa mùa thu chỉ là hoa cúc, một trong bốn loài hoa quý (lan, sen, cúc, mai) chọn mùa thu để nở.
Quang cảnh mùa thu điểm xuyết bằng tiếng đàn ngỗng trời xa xa. Tiếng kêu ko phải là tiếng chim kêu nhưng chim két tập nói ở tiết xuân (Truyện Kiều) nhưng chỉ thoáng qua như tăng lên độ cao và rộng của vùng trời, phải là đàn ngỗng bay nhanh về phương nam tránh rét, gặp vào cuối thu.
“Cảm hứng” nhưng tác giả đã vẽ xong bộ sưu tập. Say sưa trước quang cảnh thơ mộng nhưng rồi chợt tỉnh. “Tôi xấu hổ lúc nghĩ lại”, ông Đào Bành Trạch, người đã treo ấn từ lúc còn trẻ, vui vẻ trở về với hoa lá cỏ xanh, non xanh nước biếc. Nguyễn Khuyến cũng vứt miếng chóp chung về ở ẩn ở quê nhà. Có nhẽ danh nho Nguyễn Khuyến “thẹn với ông Đạo” vì nói ông làm quan hơi muộn chăng?
Với Vịnh mùa thu, ta cảm thu được chung chung “cảm hứng” nhưng thi sĩ để lại; với Tích lũy một điếu thuốc Chúng tôi có một thú vui nho nhỏ nhưng cũng rất thu hút.
Nơi quê hương của thi sĩ từng có nhiều ao hồ. Có nhẽ ko riêng gì cụ Nguyễn Khuyến nhưng dân làng cả vùng, nhất là các cụ già, những lúc rảnh rỗi thường lên thuyền nan ngồi thả mồi chờ cá, coi đó là thú tiêu khiển chăng? Đối với lão Tam Nguyên, câu cá mùa thu là một thú vui.
Anh đẩy thuyền ra xa bờ để được hòa mình vào tự nhiên rộng lớn, trời nước một màu. Chỉ có cấu kết là nói tới câu chuyện thả câu, bài thơ chủ yếu ghi lại những điều quan sát, cảm nhận của người thơ và cảnh vật diễn ra xung quanh. Ở đây mọi cụ thể đều được trau chuốt để mỗi cảnh vật chỉ cần một nét chấm phá, cộng hưởng thành những sắc thu chân thực và lạ mắt. Anh đó liên kết hình ảnh và từ ngữ một cách tuyệt vời. Toàn thể bức tranh có vẻ yên tĩnh, nhưng mọi cụ thể đều năng động và gợi cảm.
Ao thu se lạnh, nước trong veo: nước kết tinh, lạnh lẽo khiến người ta khẽ rùng mình. Con thuyền đánh cá vốn đã nhỏ nhỏ lúc tiến vào ko gian rộng lớn lại càng trở thành “nhỏ xíu”. Người câu cá dường như cảm thấy mình quá nhỏ nhỏ trước tự nhiên!
Con thuyền vừa rời bờ, cận cảnh dẫn tới một cảm giác mới mẻ về mùa thu: Sự yên ắng và trong xanh vốn là nét đặc trưng của mặt nước ao hồ mùa thu. Mãi rồi Tản Đà mới viết: Trời xanh, nước biếc, khói lam: Màu xanh xao xuyến lúc gió thu nhẹ lướt qua. “Hơi gợn” nhưng cũng đủ mạnh để đưa chiếc lá già của cây cao gần bờ lìa cành “én” xoay giữa ko gian theo chiều gió… Gió thu là thế.
Nhận xét về hai câu 3-4, Xuân Diệu viết: “Thật tài tình! Thi sĩ đã nhận thấy rằng vận tốc của những chiếc lá, rung rinh dễ tương xứng với mức độ gợn của sóng: “tí xíu”. Tác giả Đây mùa thu tới quả thực đã phát hiện được hết tài năng của Nguyễn Khuyến.
Có nhẽ sau lúc dứt câu, thi sĩ mới có dịp ngửng đầu nhìn trời đất, làng quê xung quanh. Trời xanh thăm thẳm, một vài đám mây bạc trôi như muốn tôn lên độ cao xa của ko gian (Lớp mây bồng bềnh trên nền trời xanh). Tuyến đường đi lại trong rặng tre làng xa vắng ko ồn ĩ, náo nhiệt như những ngày giao mùa nhưng êm đềm, vắng lặng. Thi sĩ “tựa gối ôm gậy” đắm chìm trong cảnh như đang sống trong mộng…
Cấu kết “Cá vận chuyển dưới chân vịt đi đâu”. Tiếng cá đớp mồi đã đưa thi sĩ trở về với cõi thực. Nguyễn Khuyến làm nghề đánh cá trên chiếc thuyền nan mỏng manh.
Với Bộ sưu tập độ ẩm, thi sĩ Hà Nam đưa ta tới nhiều thời khắc không giống nhau để cảm nhận vẻ đẹp của mùa thu. Mở đầu bài thơ, tác giả kể về một ngôi nhà khiêm tốn ở sâu trong làng Và (Vị Hạ) nơi Thượng Quan về hưu thường độc hại tìm đường quên đời; Bởi người xưa đã nói “Chỉ có rượu mới làm tan được nỗi sầu”.
Từ “ngôi nhà năm ngọn cỏ” này, anh bước vào quang cảnh mùa thu và quan sát những nét đặc trưng của mùa thu vào buổi chiều, đêm hay rằm mùa thu. Bộ sưu tập độ ẩm thường diễn ra tại ngôi nhà này vào những thời khắc kể trên. Ko có bóng hồng sớm mai trong thơ mùa thu. Những thời khắc đó ko thích hợp với hiến kế của thi sĩ? Hai đêm và một buổi chiều xuất hiện trong Bộ sưu tập độ ẩm.
Vào một đêm ko trăng, bóng tối bao trùm con ngõ, “nhấp nhánh” ánh sáng của những con đom đóm xung quanh trục đường làng (Ngõ tối về đêm chập chờn). Đêm nữa trăng sáng nhấp nhánh ”, bóng trăng vàng mặt nước, bốn chữ 1 gợi vàng. [đang dàn trải] Ba tín hiệu màu sắc của âm thanh trong quá khứ gợi ý ánh sáng phát ra từ loa [vòng tròn lan toả](Xuân Diệu). Nguyễn Khuyến dùng ngòi bút thần kì để khơi gợi đêm thu.
Chiều nhẹ từ “ngôi nhà cỏ” hay từ bếp người nào tỏa khói lam chiều? Thật là một cử chỉ mến thương và trìu mến! Và một buổi chiều khác, ko có “mây trôi”, chỉ có bầu trời trong xanh vô tận. Đặc thù ký họa này là sở trường của Nguyễn Khuyến.
Đoạn cuối, tác giả ít nhiều có tâm tình: “Mắt ông già cũng đỏ… Chừng năm ba chén là say”. Ko phải vô cớ nhưng mắt Nguyên “đỏ hoe”. Ko phải vô cớ nhưng anh uống nhiều, uống nhiều (say rượu ko tự chủ sinh ra). Anh uống rượu để giải sầu, nhưng nỗi buồn vẫn chưa dứt!
Trong bộ ba bài thơ mùa thu, tuy tác giả ko trực tiếp nói về nó nhưng vẫn ko thể giấu giếm được: Nỗi niềm về non sông gấm vóc dường như ngự trị trong đời sống và cảm hứng thơ ca của tác giả. Nguyễn Khuyến thân mến!
Bài thơ ba mùa thu là viên ngọc quý trong vườn thơ Việt Nam. Nó mang đậm màu sắc quê hương quốc gia. Hình ảnh và tiếng nói thơ đạt tới đỉnh cao của sự giản dị nhưng đầy chất thơ. Từ những nét vẽ cho tới những thủ pháp nghệ thuật khác như cách dùng từ chuẩn xác, chuẩn xác, đối ngẫu rất chuẩn xác và những vần điệu phong phú lạ mắt (kể cả may rủi). liên kết giữa âm điệu và âm hưởng tinh tế… cả ba bài đều được viết theo thể thơ Đường hoàn chỉnh, nhưng người đọc ko có cảm giác đó là một thể thơ ngoại lai. Tiếp bước nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương và các thi sĩ Nôm lớp trước, Nguyễn Khuyến đã góp phần Việt hóa tài năng thơ ca hải ngoại này.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích hình ảnh mùa thu trong 3 bài thơ thu của Nguyễn Khuyến có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích hình ảnh mùa thu trong 3 bài thơ thu của Nguyễn Khuyến bên dưới để thso2tanthuy.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường tiểu học số 2 Tân Thủy
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thso2tanthuy.edu.vn