Giỏi Văn – Bài văn: Làm rõ nhận định: Bằng hình ảnh ánh trăng hiện ra đột ngột giữa khung cảnh thành phố, bài thơ “Ánh trăng” như một lời tự nhắc nhở của tác giả về những năm tháng gian lao đã qua của cuộc đời người lính gắn bó với thiên nhiên, đất nước bình dị, hiền hoà
Hướng dẫn làm bài tập
1. Đây là kiểu bài phân tích tác phẩm. Tác phẩm cần phân tích là một bài thơ Ánh trăng của Nguyễn Duy.
2. Người viết cần nghiên cứu kĩ những ý kiến về bài thơ đã nêu ở phần đầu của chủ đề để nắm vững chủ đề của bài thơ. Chỉ có tương tự, chúng ta mới có thể phân tích bài thơ đúng hướng và làm sáng tỏ nhận xét đó theo yêu cầu ở phần thứ hai của đề.
Để làm được điều này, người viết ko thể chỉ dựa vào xúc cảm tự do nhưng mà cần dựa vào nhận xét, phân tích bài thơ theo hướng gợi lại ánh trăng:
– Trong hoàn cảnh chiến tranh tàn khốc, mối quan hệ giữa hai bên, người lính và vầng trăng thủy chung, thủy chung.
Trong yên vui, trái lại dễ quên người tri kỷ một thời.
– Lúc ánh trăng xưa vẫn thủy chung, bình dị, khiêm nhượng và lặng lẽ chợt xuất hiện, người lính chợt có nhiều suy nghĩ.
Đặc thù, cần phân tích chiều sâu triết lí của khổ thơ cuối: vầng trăng – biểu tượng của sự bao dung, cái giật thót ko chỉ chứa đựng tiếc nuối nhưng mà còn bao điều thi sĩ suy ngẫm, muốn gửi gắm tới con người. đời sống.
3. Người viết phải luôn bám sát tiếng nói thơ và phân tích, làm rõ từng ý trên.
Lời thi sĩ phân tích bài thơ cũng cần chân tình, giản dị như lời tâm tình giản dị nhưng mà tha thiết của bài thơ.
Tham khảo công việc
Lúc hòa bình lập lại, xã hội thay đổi theo dòng chảy của thời kì, con người cũng thay đổi theo. Nhưng sự thay đổi đó thường mang lại sự mất mát, mất dần đi những gì họ đã có. Ánh trăng Của Nguyễn Duy là một lời tâm tình tương tự. Tác giả muốn thông qua hình ảnh ánh trăng đánh thức trong tâm hồn người lính lòng trung thành, trọn nghĩa với nhân dân.
Bằng nghệ thuật nhân hoá, Nguyễn Duy đã khắc hoạ vẻ đẹp của vầng trăng trung thành với người chiến sĩ. Tác giả đã gắn bó với vầng trăng trong những năm dài kháng chiến lúc còn đi lính:
Trong trận đánh trong rừng, vầng trăng đã trở thành người bạn tâm giao.
Cuộc sống ở rừng với nhiều khó khăn, khó khăn nhưng trăng tới bằng một tình cảm chân tình, ko ngần ngại. Tình bạn giữa trăng và người lính thật gắn bó, họ là một vài “tri kỉ”. Tác giả tư cách hóa vầng trăng thành người thật, vầng trăng ko chỉ có hồn nhưng mà còn có vẻ mộc mạc, hoang vu:
Trần truồng với tự nhiên hồn nhiên như cây cối Trăng và người lính tới với nhau bằng sự đồng cảm. Có nhẽ chính cảnh rừng hiu quạnh hiu quạnh đã khiến trăng và người cần tình, khiến trăng và người xích lại gần nhau hơn. Hình như cuộc sống của người lính ko còn lạnh lẽo nhưng mà ấm áp hơn trong tình thân, tình bạn.
Tuy nhiên, nếu những dòng trước hết của bài thơ khiến chúng ta cảm thấy tình bạn này sẽ tồn tại mãi mãi thì những dòng sau sẽ khiến chúng ta bất thần. Thi sĩ thật tài tình lúc viết hai dòng rất đối lập:
Tôi nghĩ tôi sẽ ko bao giờ quên
trái ngược với:
Như một người xa lạ băng qua đường
Vì sao một sự thay đổi mạnh mẽ tương tự? Vì sao vầng trăng vốn được coi là “tri kỷ” lại trở thành “người ngoài”? Từ lúc nào tình cũ chia tay? Có phải từ ngày người lính ra trận trở về sống trong thị thành đầy đủ tiện nghi? Người lính đã quen với vật chất quyền quý “đèn điện, cửa gương” nên đã quên mất trăng. Anh quên đi những tháng ngày khó khăn, quên đi tình cảm chân tình, quên đi quá khứ tàn khốc nhưng xinh xắn của con người. Chính sự thiếu hiểu biết đáng trách đó đã làm rạn vỡ tình bạn. Đúng là những câu thơ đối lập trước sau càng làm tăng thêm nỗi đau xót bất thần!
Người lính tương tự, còn mặt trăng thì sao? Một điều bất thần khác xuất hiện trong bài thơ. Đã quên bạn, nhưng mặt trăng đã ko quên bạn. Mặt trăng vẫn tới với bạn với một tình cảm trọn vẹn, ko gì lay chuyển được. Người lính chỉ nhìn thấy điều đó lúc “lăn ra ngoài cửa sổ”, chỉ là một phản xạ tự nhiên lúc mất điện, nhưng anh ta đã bất thần gặp hào quang: trăng tròn bỗng Ko chỉ nói tới hình ảnh vầng trăng. tròn trịa, thi sĩ vẫn muốn nói tới tình nghĩa vẹn tròn của vầng trăng, vầng trăng vẫn thủy chung với bạn cũ. Tình yêu nhưng mà trăng dành cho người lính chân tình ở chỗ: trăng ko yêu cầu gì, trăng chỉ biết yêu, yêu hết mình. Con người đã từng quay lưng với quá khứ, nhưng vầng trăng đã đánh thức tâm hồn họ:
Ngửa mặt lên để nhìn thấy khuôn mặt của bạn
cái gì đó đẫm nước mắt
giống như đồng, là một chiếc xe tăng
như một con sông, một khu rừng
Ánh trăng đánh thức ký ức đã qua, đánh thức tình bạn cũ, đánh thức những gì người ta đã quên. Hiện giờ hai người bạn thực sự đồng đẳng: “Nhìn lên.” Hai gương mặt: gương mặt người lính và mặt trăng nhìn nhau, tìm lại sự đồng cảm. Tình yêu thủy chung của vầng trăng đã khiến người lính xúc động: “Có gì đâu nhưng mà rơi lệ”. Bạn đang hối hận hay nhớ về những kỷ niệm cũ?
Vầng trăng đong đầy tình người, tiếc thay tình người quý giá đấy lại bị người ta ruồng bỏ. Nhưng điều khiến ta xúc động hơn cả là vầng trăng ko chỉ chung tình nhưng mà còn rất cao cả, vị tha:
Mặt trăng tròn và tròn
kể cho tôi nghe về một người trùng hợp
ánh trăng yên lặng
Ko nói một lời, trăng vẫn bao dung, tha thứ cho người bạn đã lạnh nhạt với mình. Trăng ko trách, ko oán nhưng đôi lúc yên lặng lại là hình phạt nặng nề nhất. Đó là lý do vì sao người lính tự hỏi bao nhiêu:
đủ để làm tôi ngạc nhiên
Ko có tòa án nào xét xử sự phản bội của tình bạn, chỉ có tòa án lương tâm. Vẻ đẹp của vầng trăng khiến người lính phải giật thót nhìn lại mình, để nhìn thấy rằng mình đã quên mất một phần quan trọng của cuộc đời: quá khứ tươi đẹp của đời mình và quá khứ đáng tự hào của dân tộc. Con người ko thể sống thiếu quá khứ, ko thể ko đứng về quá khứ để vươn tới tương lai. Đó là cách sống thực sự của một con người.
Qua sự trung thành, cao cả của ánh trăng, Nguyễn Duy đã nói lên tình cảm của nhân dân trong cuộc kháng chiến. Người dân mộc mạc, vật chất tuy nghèo nhưng cái nghèo ko ở tâm hồn. Họ đã đùm bọc, chở che cho người lính trong suốt những năm tháng dài khó khăn bằng một tình yêu chứa chan, thủy chung. Ánh trăng là một biểu tượng xinh xắn của họ.
Nguyễn Duy là thi sĩ có lối viết rất thân thiện với người đọc và ca từ mang tính triết lý, giản dị nhưng cũng rất thâm thúy. Bài thơ đã khép lại nhưng vẫn mở ra cho ta nhiều trằn trọc, suy nghĩ về cách làm người. Có nhẽ vì vậy nhưng mà bài thơ Ánh trăng vẫn đứng vững trong lòng người đọc, neo đậu với thời kì …
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Làm rõ nhận định: Bằng hình ảnh ánh trăng xuất hiện đột ngột giữa quang cảnh thị thành, bài thơ “Ánh trăng” như một lời tự nhắc nhở của tác giả về những năm tháng gian lao đã qua của cuộc đời người lính gắn bó với tự nhiên, tổ quốc bình dị, hiền hoà có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Làm rõ nhận định: Bằng hình ảnh ánh trăng xuất hiện đột ngột giữa quang cảnh thị thành, bài thơ “Ánh trăng” như một lời tự nhắc nhở của tác giả về những năm tháng gian lao đã qua của cuộc đời người lính gắn bó với tự nhiên, tổ quốc bình dị, hiền hoà bên dưới để thso2tanthuy.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường tiểu học số 2 Tân Thủy
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thso2tanthuy.edu.vn